sủng phi khó làm

Truyện Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt - Chương 62 với tiêu đề 'Hạc thần uyên' Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật chính là hơi nhíu chặt mi cùng mặt không biểu cảm làm hắn thoạt nhìn khó có thể thân cận. "Gia cuối cùng là tới Truyện Nghịch Thiên Độc Sủng: Cuồng Phi Thật Yêu Nghiệt - Chương 127 với tiêu đề 'Lão tử làm cha rồi !' Hiện menu doc truyen. thường làm cho bọn họ nhìn xem mê mẩn .Khó trách bên ngoài đồn đãi Viêm Đạm vương phong lưu đa tình tính khí táo bạo nhưng từ khi cưới vương Tổ tiên họ Nhạc làm nghề nông, cha Nhạc Phi là Nhạc Hòa tính tình đôn hậu, sống tằn tiện để hay giúp đỡ người nghèo khó. Nhạc Phi lúc nhỏ sống điềm đạm ít nói, siêng năng làm lụng, cố gắng học hành, yêu thích sách binh pháp của Tôn Vũ và Ngô Khởi. Ông may mắn Gian Phi Khó Làm là một truyện khá hài hước nhưng miêu tả đúng với hiện trạng cuộc sống thời cô đại cũng như thời hiện đại ngày nay. Vì miếng cơm manh áo, tiền và quyền lực họ có thể vứt bỏ cái tôi lương thiện để làm cái ác để có cuộc sống tốt hơn mặc cho Read Phần 4 from the story Sủng Phi Khó Làm - Cung đấu, Sủng by dinhtinhcung (Định Tình Cung) with 23,516 reads. xuyênkhông, sung, cungđấu. ☆, Chương 96: Buổi Zeit Online Kennenlernen Er Sucht Sie. Tóm tắt nội dung Link Fanpage -[Cập nhật vào thứ 2,4,6 hàng tuần] - Nữ hoàng trò chơi Hoắc Thủy nghiện một tựa game chiến lược tên [ Hoạ Phi Truyền ] nhưng liên tục đánh thua nhiều trận, sau khi cô thất bại 108 lần thì được hệ thống đưa xuyên game và trở thành “Hoắc Ái Phi” – một gian phi của Hoạ Quốc. Cô bắt đầu đi ngược lại với nội dung tình tiết, làm trái lại thường lệ, rời bỏ tướng quân của câu truyện và tìm mọi cách theo đuổi Hoàng thượng. Sau loạt lần mặt dày theo đuổi thì cô phát hiện Hoàng thượng là một NPC có ý thức đã trải qua 108 lần bị phản bội và tử trận! Hãy cùng xem họ sẽ xảy ra chuyện gì nhé… Xem thêm Một truyện sủng, cực sủng! Tùy tiện đọc một chương bất kỳ đều là sủng!“Sủng phi khó làm” là một câu chuyện gần như thuần cổ đại, yếu tố xuyên không không nhiều do nữ chính xuyên qua khi mới sinh. Thiên Tịch Dao là con một thái y, sinh ra được cha mẹ yêu thương, nhà không thiếu bạc, muốn gì được nấy. Cô luôn vui vẻ, ung dung tự tại, định gả cho một người bình thường sống cuộc sống đơn giản. Nhưng một đạo thánh chỉ đến, buộc cô phải vào cung. Sống hai năm như vô hình, cho đến một ngày, cô gặp hoàng thượng trong Ngự hoa viên và tiến thẳng đến con đường sủng phi, nhanh chóng thăng cấp lên Trân Tịch Dao, như lời Vạn Phúc công công là “Trước đây nhìn có chút ngu ngu, bây giờ nhìn lại có hơi ngốc, kết hợp với nhau thành ngu ngốc”. Tranh đấu hậu cung, Trân tần chưa bao giờ tham gia, kể cả trước hay sau khi được sủng. Cuộc sống trong cung cấm với cô đơn giản chỉ là nghĩ xem hôm nay ăn món gì, được sủng thì nghĩ rằng hoàng thượng sẽ nhanh chóng có mới nới cũ, tiếp tục ăn ngủ như Tịch Dao cứ nghĩ tiếp tục như vậy đến hết đời, nhưng mệnh trời khó đoán, cô mang thai hoàng trưởng tử. Rồi Đại hoàng tử từ đâu xuất hiện, coi Thiên Tịch Dao như mẫu thân mà làm nũng. Về sau, vì hiểu lầm mà cô và hoàng thượng lạnh nhạt trong ba năm, nhưng cũng không có gì ngược nữ chính cả. Hoàng thượng vẫn quan tâm đến cô như cũ, chỉ là lo sợ mất đi cô nên không giải thích. Hiểu lầm này nhờ anh trai Thiên Tịch Dao mà được giải ra, mọi chuyện đều có nguyên do của nó. Tại sao Thiên Tịch Dao lại gặp hoàng thượng trong Ngự hoa viên? Tại sao trước Trân tần, hoàng thượng chưa từng sủng hạnh phi tần khác? Tại sao hoàng thượng lại sủng ái Trân tần đến vậy? Đại hoàng tử là ai? Tại sao hoàng hậu cho rằng Trân tần chỉ là thế thân? Mọi chuyện chỉ có một chữ “tình” để giải phát hiện mình đang nằm mơ, trong mộng thấy một tiểu cô nương vấn tóc kiểu hải hoa ốc biển, vươn năm đầu ngón tay mập mạp, trước mặt là một viên kẹo đường, giọng nói mê hoặc “Cho ngươi ăn kẹo, ăn kẹo sẽ hết đau nha”Hoàng đế nghĩ thầm, ngươi coi ta là con nít mấy tuổi hả? Thấy kẹo thì sẽ vui sao, hắn khinh bỉ nhìn kẹo đường trước mặt.“ A, ngươi không ăn kẹo à?” Tiểu cô nương rất kinh ngạc, còn nói thêm “ Vậy ngươi muốn ăn gì? Ta làm cho ngươi ăn”“Cút.” Hoàng đế nghe thấy mình lạnh lùng cô nương không bị giọng nói của mình hù sợ, cười híp mắt nói “Ngươi cho Đường Đậu nhà ta ăn bậy phải không, ngươi biết Đường Đậu không? Đó là con chó của ta, rất thông minh, bảo nó nằm thì nó nằm, bảo nó đứng thì sẽ đứng, còn kéo áo của ta nữa.”“Bảo ngươi cút, ngươi nghe không!” Hoàng đế phát hiện có vẻ mình đang ở quá khứ, ngay cả tức giận cũng mang theo vẻ trẻ con.“Quỷ hẹp hòi, thật là.” Tiểu cô nương tức giận bỏ đi.”-Nữ chính nội tâm đơn giản, lương thiện, không có dã tâm gì, lại thiếu tâm nhãn, gần như vô tâm. Nhưng cô vẫn sống tốt trong cung do được hoàng thượng che chở hết mực. Nam chính thâm tình, quyết đoán, tỉ mỉ lo cho nữ chính. Phần cuối truyện có hơi gượng ép khi để hoàng hậu vốn luôn tuân thủ nữ đức từ đầu truyện lại giật dây cho Yến Vương phi đang có bầu mờ ám với hoàng thượng. Mặc dù do hoàng hậu hiểu nhầm nhưng cũng rất miễn lại, truyện nhẹ nhàng, sủng tuyệt đối, thích hợp cho các bạn tâm hồn hường phấn, trái tim yếu đuối hoặc các bạn chịu ngược nhiều rồi tìm cảm giác đang được edit đều đặn, các bạn hãy ủng hộ nha!-Review by Hi Dung Hoa - fb/ReviewNgonTinh0105***Tháng ba quả thực là thoải mái nhất, không quá nóng, không chói mắt, khoan khoái, dễ chịu như muốn nắm trong lòng bàn tay không muốn buông ra. Trước đây, Thiên Tịch Dao muốn ngủ thì ngủ, muốn ăn thì ăn, chưa bao giờ có ý định tiến cung nhưng sau khi vào cung thì ngay đến cả phơi nắng cũng là một loại xa xỉ đối với nữ Hương Nhi một bên lôi kéo cánh tay của nàng " Chủ tử, mau về đi thôi, nơi này là ngự hoa viên, người không được ở đây." Sợ Thiên Tịch Dao thương tâm nên câu nói kế tiếp nàng không dám nói ra, bởi vì chủ tử của nàng có địa vị thấp nên ở lại lâu sợ lại đụng phải phiền Tịch Dao híp mắt, cảm thụ ánh nắng mặt trời dễ chịu chịu chiếu vào mặt, chỉ cảm thấy hít vào là không khí trong lành, mát mẻ của ngự hoa viên xanh mát, như muốn chìm vào trong đó. Nàng cười một cách thỏa mãn, nói " Để ta ở đây phơi nắng một lúc đi, ta cảm thấy như muốn nổi mốc lên hết rồi đây này." Thiên Tịch Dao ở nơi này nói, tên Tử Đằng Uyển nghe thật êm tai, nhưng sống ở chỗ đó thì thật không tốt, cửa sổ đều hướng về phía tây, cứ như vậy một viện rộng lớn trụi lủi đến ngay cả một cái cây cũng không có, lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Tịch Dao còn tưởng đây là một nhà tù nữa chứ. Sau khi nghe ngóng quả nhiên nơi này trước đây dùng để nhốt những cung nữ không nghe lời, chỉ có điều nơi này còn chưa bị biến thành lãnh cung, nơi những phi tần bị thất Thanh đế vừa lúc đến ngự hoa viên thì chợt thấy nụ cười rực rỡ của Thiên Tịch Dao, quanh năm không thấy ánh mặt trời nên gương mặt nàng trắng noãn y như quả trứng gà mới lột vỏ trông thật ngon miệng, đôi mắt hạnh to híp lại như vầng trăng khuyết hiện ra cùng với đôi môi căng tròn đỏ mọng. Tại đây, dưới ánh mặt trời ấm áp, như một bức tranh thanh xuân rực rỡ của người người con gái ấy, trái tim hắn đột nhiên vang lên hồi rung lòng thái giám Vạn Phúc nghĩ thầm, rõ ràng vừa mới đi ngang qua đây, hoàng đế dụng tâm kín đáo, nhưng mà hắn liếc mắt nhìn sắc mặt hoàng đế thì trong ngực lộp bộp rơi một cái, thầm nghĩ bệ hạ vẻ mặt nàỳ là.....coi trọng cô gái kia Tịch Dao cảm thấy thật xui xẻo, trước khi xuyên qua, nhà nàng chỉ có nàng là con gái duy nhất, thế nhưng cha mẹ vẫn luôn cảm thấy tiếc nuối vì không có con trai, xem nàng như một cậu bé mà nuôi dưỡng, các bé gái khác đều được mặc váy công chúa đáng yêu dịu dàng, còn nàng thì luôn ăn mặc nam tính với quần và áo sơ mi, dù có té xuống thì vẫn không được khóc, không phải nói nàng không có tiền đồ nhưng sau này nàng dần dần hiểu chuyện, cha mẹ không xem nàng là con gái, nàng đã nghĩ phải đấu tranh một lần chứng minh cho cha mẹ thấy một người con gái có thể hơn một người con trai rất nhiều, đó là lí do vì sao nàng luôn cố gắng học tập, chờ nàng cắn răng thi đậu vào trường đại học nổi tiếng nhất nước, rốt cuộc cũng thấy nở mày nở mặt hãnh diện thì kết quả cha mẹ lại nhận nuôi một cậu bé, muốn hắn phụng dưỡng có thể chăm sóc cho mình trước lúc lâm chung, lòng nàng lúc đó đã hoàn toàn sụp đổ.... Sau đó nàng đột nhiên bất tỉnh, mê man rồi sốt cao, chờ lúc tỉnh lại thì đã đến thời đại các bạn đón đọc Sủng Phi Khó Làm của tác giả Bích Vân Thiên. Reads 44,151Votes 697Parts 43Ongoing, First published May 25, 2017Table of contentsThu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Phiên ngoại tiểu hoàng tửThu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Thu, May 25, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Mon, May 29, 2017Fri, May 26, 2017Fri, May 26, 2017Thể loại Xuyên không, sủng Tác giả Bích Thiên Vân Nguồn nguyettichlau Tên truyện Sủng phi khó làm Tác giả Bích Vân Thiên Số chương 162 Editor nhiều người Convert tamquay – TTV Văn án Mười bảy tuổi, Thiên Tịch Dao tiến cung được hai năm, không sủng ái, nghĩ làm sao để trốn thoát khỏi hậu cung này, kết quả nhiều phi tần trong bụng không có tin, nàng lại một lần bật ra được hoàng trưởng tử. Hai mươi mốt tuổi, Thiên Tịch Dao tiến cung được sáu năm, vẫn không được sủng như cũ, nghĩ làm sao để che lấp thanh danh của mình và con trai, sau này con trai được phong vương còn mình làm một Thái phi tự do, kết quả có ngày, con trai ba tuổi vậy mà đọc xong Thiên tự kinh nhanh như gió. Thiên Tịch Dao đột nhiên cảm thấy nhức đầu. Cái này đặc biệt buộc lão nương mở một đường máu ở hậu cung, bước lên tiết tấu hậu vị sao. Hoàng đế ngoắc ngón tay với Thiên Tịch Dao, đừng từ chối, hố cũng đào cho nàng rồi, mau ngã xuống đi. Lưu ý Đừng nghe nữ chủ đoán mò, thực ra đây chính là sủng ngọt văn, đến từ lời nhắn của mỗ tác giả. Lời của Lina Lê Như lời tác giả vậy, đọc cái văn án có vẻ ngược nhưng thực chất truyện này rất sủng, ngọt ngào như mật, thỉnh các vị yêu thích sủng văn nhảy hố ~~ Mục lục Chương 1 — Chương 2 — Chương 3 — Chương 4 — Chương 5 Chương 6 — Chương 7 — Chương 8 — Chương 9 — Chương 10 Chương 11 — Chương 12 — Chương 13 — Chương 14 — Chương 15 Chương 16 — Chương 17 — Chương 18 — Chương 19 — Chương 20 Chương 21 — Chương 22 — Chương 23 — Chương 24 — Chương 25 Chương 26 — Chương 27 — Chương 28 — Chương 29 — Chương 30 Chương 311.2 — Chương 321.2 — Chương 33 — Chương 34 — Chương 351.2 Chương 361.2 — Chương 371.2 — Chương 381.2 — Chương 391.2 — Chương 401.2.3 Chương 411.2 — Chương 421.2 — Chương 431.2 — Chương 44 — Chương 45 Chương 461.2 — Chương 471.2 — Chương 481.2 — Chương 491.2 — Chương 501.2 Chương 511.2 — Chương 52 — Chương 531.2 — Chương 54 1.2 — Chương 55 1.2 Chương 56 — Chương 57 — Chương 58 — Chương 59 — Chương 60 Chương 61 — Chương 62 — Chương 631.2.3 — Chương 64 — Chương 65 Chương 66 — Chương 671.2 — Chương 68 — Chương 691.2 — Chương 701.2.3 Chương 71 — Chương 72 — Chương 73 — Chương 74 — Chương 75 Chương 76 — Chương 77 — Chương 78 — Chương 79 — Chương 80 Chương 81 — Chương 82 — Chương 83 — Chương 84 — Chương 85 Chương 86 — Chương 87 — Chương 88 — Chương 89 — Chương 90 Chương 91 — Chương 92 — Chương 93 — Chương 94 — Chương 95 Chương 96 — Chương 97 — Chương 98 — Chương 99 — Chương 100 Chương 101 — Chương 102 — Chương 103 — Chương 104 — Chương 105 Chương 106 — Chương 107 — Chương 108 — Chương 109 — Chương 110 Chương 111 — Chương 112 — Chương 113 — Chương 114 — Chương 115 Chương 116 — Chương 117 — Chương 118 — Chương 119 — Chương 120 Chương 121 — Chương 122 — Chương 123 — Chương 124 — Chương 125 Chương 126 — Chương 127 — Chương 128 — Chương 129 — Chương 130 Chương 131 — Chương 132 — Chương 133 — Chương 134 — Chương 135 Chương 136 — Chương 137 — Chương 138 — Chương 139 — Chương 140 Chương 141 — Chương 142 — Chương 143 — Chương 144 — Chương 145 Chương 146 — Chương 147 — Chương 148 — Chương 149 — Chương 150 Chương 151 — Chương 152 — Chương 153 — Chương 154 — Chương 155 Chương 156 — Chương 157 — Chương 158 — Chương 159 — Chương 160 Chương 161 — Chương 162 —End— Category Archives Sủng phi khó làm Chương 102 Thiên Tịch Dao đang cùng Hoàng Đế hưởng thụ ngày nghỉ khó khăn lắm mới trộm được, dùng vài ngày ít ỏi còn lại để vi phục, hai người chơi vui quên trời đất, nhưng khổ nhất chỉ … Tiếp tục đọc → Sủng phi khó làm – Ngoài cung thỉnh thoảng truyền đến tiếng pháo trúc, hết tiếng này đến tiếng khác, càng làm Phượng Tê cung của hoàng hậu thêm lạnh lẽo, thức ăn trên bàn đã lạnh từ lâu, nhưng hoàng hậu vẫn chần chừ … Tiếp tục đọc → Sủng phi khó làm – Chương Chương 101 Thời gian trôi nhanh như bay, hôm qua chỉ vừa ăn cháo mồng tám tháng chạp, hôm nay đã là tân niên, trong ngày tân niên này, hoàng đế bận rộn rất nhiều việc, trời chưa sáng đã … Tiếp tục đọc → Sủng phi khó làm – Chương Editor Lina Lê Chương Thiên Triệu Lăng lên xe ngựa đến Tình Phong hiên. Tiểu nhị kia nhìn thấy Thiên Triệu Lăng thì hồ hởi tiến lên tiếp đón, hỏi, “Khách quan, ngài đến mấy người a?” Thiên Triệu … Tiếp tục đọc → Sủng phi khó làm – Chương Editor Lina Lê Chương Bên ngoài bông tuyết trắng xóa, mang theo làn khí lạnh, trong phòng lại bởi vì đốt than lửa nên có vẻ ấm áp rất nhiều, từ miệng lư hương tiên hạc bằng đồng … Tiếp tục đọc → Sủng phi khó làm – Chương Editor Lina Lê Chương Hương Nhi qua đây hỏi bao giờ dâng bữa trưa lên, đúng lúc cắt đứt tràng cười của hai người. Thiên Tịch Dao nhớ rõ Tề chiêu nghi thích ăn thịt dê nướng nhất, bèn … Tiếp tục đọc → Sủng phi khó làm – Chương Editor Lina Lê Chương Thiên phủ lão thái thái đang cùng hai con dâu bàn luận chuyện năm mới, Thiên gia tuy không được coi là danh môn vọng tộc, nhưng qua mấy đời, tộc nhân cũng có mấy … Tiếp tục đọc → Sủng phi khó làm – Chương Editor Lina Lê Chương Ánh mắt của Thiên Triệu Lăng nhìn Chu Đại Chân chăm chú, không hề rời đi một giây. Chu Đại Chân luôn cảm thấy ánh nhìn sau lưng sáng quắc , khí trời rét … Tiếp tục đọc → Sủng phi khó làm – Chương Editor Lina Lê + Su Lemon Chương Từ khi Thiên Triệu Lăng trúng hội nguyên, thanh danh thiên phủ lan truyền rộng, người đến ăn mừng, người đến tặng lễ, nhiều nhất là… đám bà mối, hận không … Tiếp tục đọc → Sủng phi khó làm – Chương 97 Editor Su Lemon Chương 97 Thiên Tịch Dao biết ca ca Thiên Thiệu Lăng trúng Hội nguyên vô cùng cao ứng, thưởng cho người truyền tin năm mươi lượng bạc, quay lại nói với cung nữ thái giám đang … Tiếp tục đọc →

sủng phi khó làm